Chỗ dựa
Tác giả: Phát Trần K3
Có nhiều người suốt đời chân đi hở đất
 Mặc áo hở ngực, hở sườn, hở vai
 Không dám hở môi
 Nhưng nói ra hở lời
Có bạn hồi nhỏ ham trò chơi đạp mạng
 Bây giờ là triệu phú an nhiên
 Có bạn học siêu như Einstein
 Bây giờ ngồi nhai gạo lức
 Có bạn mang hai tờ khai sinh một lúc
 Trương ra giữa cuộc chiến, giữa hố thẳm cuộc đời
Tôi nửa học nửa chơi
 Bây giờ nửa nạc nửa mỡ, chèo queo kiến thức nửa mùa
 May nhờ phước đức từ kiếp nào cho vừa
 Ở lứa tuổi “Lục Thập Nhi Nhĩ Thuận”
 Tôi gặp chướng ngại về “trung tâm nghe nhìn”
 Vì động từ nằm trật đường rầy ớn lạnh
Tôi tìm tôi, tìm ra chỗ dựa
 Chỗ tôi dựa là mặt trăng trong bài văn ngày ấy
 Chỗ tôi dựa là tro bụi của mẹ cha
 Chỗ dựa của tôi là nụ cười của người đeo Thánh Giá
 Chỗ dựa của tôi là thầy cô có máu Gautama
 Chỗ tôi dựa là bến cũ cây đa làng xa muôn dặm
 Chổ dựa của tôi là người tôi thương lắm, thiết tha ơi!
