Góc Tháng Hai – Mùa Tình

Góc tháng hai ____MÙA TÌNH

Tác giả: Đào Thị Thanh Liên K2

Mạ kể như ri Anh nì !
” Lúc mang con trong bụng tới gần ngày nằm ổ – Ui chao ! Tự dưng Mạ thèm bánh tét vô hậu ! Mà Tết thì qua hai mươi ngày rồi . Rứa là Ba lật đật kêu mụ vú mua lá chuối , nếp hương , đậu xanh về gói thiệt mau . Nhà mình ngày nớ có mụ vú trên năm chục tuổi , nấu chi cũng ngon lại mau mắn nữa , cả đêm Ba lo chụm nồi bánh tét , sáng bữa sau Mạ ăn ngon chi lạ ! Tới hai ngày nữa là đã cái thèm thì con lọt ra : 18 tháng 2 năm 1952 , nhằm ngày 23 tháng giêng Nhâm Thìn , tại Dalat . Tới 5 tuổi thì cả nhà chuyển về Huế vì Ba thay đổi sở làm việc ” .
Em không biết có phải mình sinh vào mùa hoa Mai hoa Đào nở , vào cái tháng ” Va – lăn – thai ” từ thời Hùng Vương ( ?!!! ) mà tới khi lớn lên … nói ra thiệt ốt dột – Em biết yêu sớm lắm Anh ơi ! Đệ lục chơ mấy ! Ui chao là dị Anh hè !
Nhớ lại thiệt vui ! Thứ tình yêu của con nít hai bím tóc lắc lư ngúng nguẩy , ưa hờn , thích vòi vĩnh … thấy bông hoa hồng hàm tiếu bên hàng rào nhà ai cũng đòi cho được , trứng cá chín trên cây cũng muốn vói mà hái , chộ trái thị vàng ươm là cứ hít hà , tới kỳ báo Tuổi Hoa chưa có trong tay thì lẩy hờn , làm cho anh bạn lớp Đệ Tam chìu bức mệt !
Ai biểu ! Cứ đạp xe tò tò ngày hai vòng lẽo đẽo theo Em làm chi ? Đồng Khánh sát một bên mà cứ ưa chạy xuống Kiểu Mẫu mới chịu . Nói rứa chơ năm Đệ Lục Em chỉ biết thích thích thôi , cuối năm Đệ Tứ mới biết nhớ , biết mong … cái anh Đại học Sư phạm lúc mô cũng áo trong quần chỉnh tề thẳng nếp , mỗi ngày chực chờ chuông reng là chạy ra cửa sổ để bên nớ dòm qua bên ni.
Rứa đó , từ từ trẩy lớn …
Khi thì cùng nhau ngồi nghe lá thông reo , trên dốc dòng Thiên An , dưới vòm hoa nắng lao xao – hay đồi Vọng Cảnh ngắm đầu nguồn con sông muôn thuở lặng lờ bình yên gợn sóng phẳng lì – rồi hồ thủy tạ trong lăng Tự Đức nhìn sen nở thật bình yên – lúc lại sánh bước chân không trên cát Thuận An mịn màng xoáy nước , tết tóc bằng lá phi lao là đà theo ngọn sóng vỗ bờ trắng xóa tan nhanh rì rào….
Ngày tháng trôi …
Anh giã từ nghiệp Văn bước vào trường Võ , học cách ” Tự thắng để chỉ huy ” , ” Tổ Quốc là trên hết ” và đeo súng đạn vào chiến trường …
Em hết mong ngóng đợi chờ tới hoài nghi tuổi trẻ , qua rồi hai mươi năm . Thời gian làm nhạt phai hương sắc , rồi còn phải làm Mẹ của con thơ và cũng là vợ của lính như bao bạn bè cùng lứa cùng thời .
Gía như cuộc đời không như những gì mình đã trải qua sau đó , thì bây chừ … mình sẽ không hiểu được Nghệ Thuật Sống , không hiểu được vì sao là Vô Thường , không hiểu được Sống Chết an lành , không hiểu được làm sao để tự giải thoát khổ đau …
Trên rồi sáu mươi mấy mùa Mai nở cũng là sáu mươi mấy mùa của yêu thương qua đi mà Anh gọi đó là mùa tình – mùa Valentine – mùa của hoa hồng nở tràn ngập phố phường .
MÙA TÌNH ! Mùa của riêng Em đó ! Anh ơi !

 

Comments are closed.