Chuyến Xe Về Tuổi Thơ
Thơ: K3 Tôn Thất Bính
Về tuổi thơ sau bao năm mõi cánh!
Cũng thầy cô cùng anh chị bạn bè.
Cũng bầy em lớn bé vui ghê.
Nay rờ-mọt với bầu đoàn thẻ tử.
Mấy mụ sợ già : moden thật dữ.
Mấy ôn sợ tra : huỵch toẹt chuyện Heo.
Thầy Cô bất kham nghe kể chuyện “nghèo “!
Trò hư hỏng… Thằng bia, thằng rượu!
Cười và cười sợ để lâu thụt lưỡi.
Miệng mỡ thoa đấu hót loay hoay.
Cải cọ nhau như thuở ấy những ngày.
Thương nhớ lắm mà đặt bày giận dỗi.
Rồi nhảy điên ôm nhau cười nóng hổi!
Giọng ca nào mang nỗi nhớ mênh mông!
Ai hỏi tôi mấy tuổi : – Thưa không!
Trường tôi đó chiếc xe về tuổi trẻ.
Thầy, Cô hiền đâu dò bài thật “phẻ”.
Bạn nào chăm khoe khoang giỏi nụ cười.
Mà nụ cười đã gắn sẳn lên môi.
Nên chắc chắn đứa nào cũng đổ!
Chợt vô tư quên bao ngày gian khổ.
Dẹp! Quên đi ta chỉ có hôm nay.
Về tuổi thơ hãy tận hưởng vài ngày.
Rồi sẽ nhớ đến nhau mãi mãi.
Bạn bè ơi . Trường xưa ơi có chi mà mềm mại?
Sao tôi nằm êm ái mộng đầy hoa.
Bao buồn thương bổng vỡ cười oà…!!!