THẤY
Tác giả: Phát Trần K3
Cây cối rùng mình chờ gió ngạn
Gió ùa về tuốt cọng chơ vơ
Lấy vạt áo dài chườm thu lại
Để dành chưng với một bài thơ
Bông tuyết trổ rồi cành nhớ lá
Hỏi ngọn đèn đường nhớ thiêu thân
Xòe mắt ai trông mùa sinh nhật
Thoa hư không tượng Chúa ngực trần
Dán lại âm xưa từng rạn vỡ
Duyên vào nhau ôm những vết thương
Hạnh phúc nào không dư vài chỗ
Cho khổ đau về một gối chung