NGƯỢC LỐI HƯỚNG ĐỜI
Buổi mai thức dậy, nhìn ra canh đồng,
Lúa đã trổ bông dưới tia nắng hồng.
Nhớ người ra đi, thương người ở lại.
Đời rong rêu đời, tay trắng tay không.
Đêm đen, đêm đen chảy xuống từng giòng,
Mộng ước ngày xưa chừ cũng mỏi mòn.
Một người ra đi, một người ở lại.
Tay trắng tay người nên đời héo hon!
Ngày vàng lên ngôi, rộn ràng phố thị…
Ván chiều chân mây vẽ đời mộng mị,
Thương người ra đi, nhớ người ở lại,
Nặng chĩu trên vai, hạt bụi xuân thì!
Một người ra đi, một người ở lại…
Ngược lối hướng đời xa cách càng xa.
Hành trang cho nhau, niềm đau tuổi dại
Chừ giọt ưu tư vẫn chẳng nhạt nhòa!
Tác Giả: Địa Cầu Xanh