Trường xưa ơi, tình xưa tôi còn đó

Trường xưa ơi, tình xưa tôi còn đó

Buổi tựu trường đầu tiên đầy kỹ niệm
Chân run run, bước ngại trên đường
Ngoài sân trường cỏ ướt đẫm hơi sương
Trong lớp hoc tay nồng sách vở mới

Bàn ghế cũ, bao ngày dài mong đợi
Rồi Thu qua, Đông tới lại Xuân về
Áo da trời em cứ mãi vân vê
Và như thế, chất đầy trong ký ức

Bốn mươi năm, một ngày, hay mộng thực?
Bạn bè xưa lũ lượt, kéo nhau về
Dù phương trời hay vạn dặm sơn khê
Sân trường cũ, cùng ngồi ôn kỷ niệm

Bốn mươi năm, bây giờ tóc đã điểm
Da đã nhăn theo từng nếp thời gian
Chuyện ngày xưa, giờ kể lại còn vang
Tiếng cười nói bên sân trường thuở nọ

Gặp hôm nay, quên chuyện đời khốn khó
Tâm và lòng cùng sống lại tình xưa
Tình sân trường, xanh vạt áo đong đưa
Mai lở hẹn, biết khi nào gặp lại

Mùa Thu về, giòng sông Hương nắng trãi
Dài trên sông lấp lánh những vần thơ
Lời yêu thương, thần thánh thuở dại khờ
Còn vương vấn bên hàng cây ngọn cỏ
Trường xưa ơi, tình xưa tôi còn đó
Dù trăm năm, vẫn ngỡ mới hôm nào.

Ngữ Huyên
Nguyễn Văn Hưng K6

Comments are closed.