Bổng Dưng

BỖNG DƯNG!!!

Bỗng dưng …Đời cướp đi mãnh đất
Nơi ta chôn xác chết người tình!
Để cho ta thành người què quặt
Nuốt thời gian trong nổi buồn tênh

Bỗng dưng …Cây viết này hết mực
Khi ta đang vẻ mặt người thương
Bàn tay ta…Ôi bàn tay bất lực
Nên một đời mang nặng vấn vương

Bỗng dưng…Nắng chiều đang rẩy chết…
Nghe thương đau ấm ức trong hồn!
Vì thương ai…nên đời mỏi mệt
Nghe giọt buồn chỉu nặng tuổi hoàng hôn!

AKA

Comments are closed.